xiàng gōng hú biān yī quán shí, jié duàn hú guāng sān bǎi chǐ. shè jiāo rén qù jīn jǐ nián, shuí sǎo yún gēn kàn yí jī.
相公湖邊一拳石,截斷湖光三百尺。射蛟人去今幾年,誰掃雲根看遺蹟。
shī shān xiān shēng xìng ài shān, ǒu rán dé cǐ qīng càn yán. lín liú zuò diào bù zhī wǎn, yú qiáo bìng zài piān zhōu hái.
師山先生性愛山,偶然得此青孱顏。臨流坐釣不知晚,漁樵並載扁舟還。
wǔ wēi yú gōng tiān xià shì, tè yǔ xiān shēng tí zhuàn zì. liáng gōng kè rù duàn yá bàng, suì shǐ xī shān zēng shèng shì.
武威余公天下士,特與先生題篆字。良工刻入斷崖傍,遂使溪山增勝事。
yī zhāo hǎi nèi fēng chén shēng, liǎng gōng sǐ guó rú dì xiōng. píng shēng yǐn xiǎn suī yì jī, zhú bó tóng chuí qiān zǎi míng.
一朝海內風塵生,兩公死國如弟兄。平生隱顯雖異跡,竹帛同垂千載名。
xūn fēng yǔ guò cháo chū luò, zú niè cāng tái fǔ yōu hè. diào sī yǐ zhú yě yān fēi, zì huà duō wèi gǔ téng luò.
薰風雨過潮初落,足躡蒼苔俯幽壑。釣絲已逐野煙飛,字畫多為古藤絡。
shī shān zhī jié jùn qiě gū, wǔ wēi zhī zì rén zhēng mó. zhōng xián suǒ yí zhòng suǒ bǎo, quán shí qīng qí hé chǔ wú.
師山之節峻且孤,武威之字人爭摹。忠賢所遺眾所寶,泉石清奇何處無。