mǎng mǎng hán yuán cǎo mù féi, dēng lín wú dì yuàn xié huī. tā xiāng jié xù réng huáng jú, gǔ yì hú shāng yǒu bái yī.
莽莽寒原草木腓,登臨無地怨斜輝。他鄉節序仍黃菊,古驛壺觴有白衣。
shàng lǒng àn shāng jiǎ sōng lěng, chā yú hái niàn dì xiōng xī. chóu lái mò tīng guān shān qǔ, rén gé guān shān mèng yǐ guī.
上壟暗傷檟松冷,插萸還念弟兄稀。愁來莫聽關山曲,人隔關山夢已歸。