shēn shān pò wū tái yǐ níng, qiāo mén hū wǎng qīng yù bīng. wèn zhī hé lái zì jīng guó, qīng shī rùn chè shān hú sè.
深山破屋苔已凝,敲門忽枉清玉冰。問之何來自京國,清詩潤澈珊瑚色。
méi huā jù jù tài jí tú, hé shì lián xī nǎi yín dé. lǎo fū fèng hé bù gǎn nán, shī jiān chū sǒng lǘ bèi ān.
梅花句句太極圖,合是濂溪乃吟得。老夫奉和不敢難,詩肩出聳驢背鞍。
duǎn cái wú xué gèng wú xìng, xìn kǒu fēng huā zuì chū míng. wú tā yì yì gōng mò sī, yě lǎo shān gē wú zì zhī.
短才無學更無興,信口風花醉初暝。無他意義公莫思,野老山歌吾自知。