èr shí shēng nán bù jiě ài, pō yàn shì jiān ér zi tài. nián lái bào nǚ xīn shén lián, què huǐ cóng qián kōng kāng kǎi.
二十生男不解愛,頗厭世間兒子態。年來抱女心甚憐,卻悔從前空慷慨。
nǚ shēng yī suì méi mù yáng, xiào zhǐ xiōng zǐ luó chéng háng. jìng lǐ jiāo tí yìng chuāng yǒu, chuáng qián xué bù qiān yī shang.
女生一歲眉目揚,笑指兄姊羅成行。鏡里嬌啼映窗牖,床前學步牽衣裳。
chūn fēng chuī sōu sōu bú zhù, lái cóng hé lái qù hé qù. jǐn bǎo céng zhān mèng yuè shí, yù qián yòu kū mái xiāng chù.
春風吹蒐蒐不住,來從何來去何去。錦褓曾占夢月時,玉錢又哭埋香處。
qián kūn dé shī ān yǒu píng, zuó rì jiǎng jí jīn āi shēng. cháng guài tā rén bù kuài yì, nǎi zhī wǒ bèi zhēn zhōng qíng.
乾坤得失安有憑,昨日槳極今哀生。常怪他人不快意,乃知我輩真鍾情。
huáng tiān néng shēng yì néng sǐ, zào wù nòng rén měi rú cǐ. yún sàn yún níng yì ǒu rán, huā kāi huā xiè yuán hé shì.
皇天能生亦能死,造物弄人每如此。雲散雲凝亦偶然,花開花謝緣何事。
fù rén xìng chī hái guò shāng, bēn zǒu jiào hào rú bìng kuáng. zuò shī shì qī jiān zì jiě, zhuǎn jiàn rén jiān fù mǔ cháng.
婦人性痴還過傷,奔走叫號如病狂。作詩示妻兼自解,轉見人間父母腸。