xuán dōu cāng hǎi shì míng míng, qiě nǐ rén jiān zhī yǒu tíng. qiū shuǐ wēi máng suí dì bì, yún shān liáo luò gé jiāng qīng.
玄都滄海事溟溟,且擬人間知有亭。秋水微茫隨地碧,雲山寥落隔江青。
xǐ kàn jiā kè gōng xīn dào, pín huàn zhū sūn jiǎng jiù jīng. lán qì zhī yuán xīn shì xù, gē shī zhí lǐ rì qū tíng.
喜看嘉客供新稻,頻喚諸孫講舊經。蘭砌芝園欣似續,歌詩執禮日趨庭。