lǎo wēng mèng xié dōng hǎi lái, xiù zhōng yóu dài hóng méng tāi. tiān péng tíng xià yì diǎn zhuì, chuā rán sàn zuò sān péng lái.
老翁夢攜東海來,袖中猶帶鴻濛胎。天蓬亭下一點綴,歘然散作三蓬萊。
zhōng fēng sǒng bá jí tiān qiǎo, páng yǒu sān fēng gèng qí qiào. sū jiā fù zǐ jù xià fēng, gōu qū sān máo yóu lǎo cǎo.
中峰聳拔極天巧,旁有三峰更奇峭。蘇家父子俱下風,勾曲三茅猶老草。
céng luán qǐ fú yì bù qióng, gèng cóng qí chù zhe liǎng sōng. yún yān jǐ bǐ tiān jǐ fēng, tiān rán lǐ bái jīn fú róng.
層巒起伏意不窮,更從奇處著兩松。雲煙幾筆天幾峰,天然李白金芙蓉。
lǎo wēng cǐ shǒu wú tā miào, néng jiāng sōng shí gōng tán xiào. wáng wéi mǎ yuǎn jué gǔ jīn, lǎo bǐ suī gōng yóu wèi dào.
老翁此手無他妙,能將松石供談笑。王維馬遠絕古今,老筆雖工猶未到。
lǎo wēng lǎo wēng xū tiān shēng, qián shēn zhǐ shì sōng shí jīng. hē hē yī zuì bái yún lǐ, xiào jiāng sōng shí hū wēng míng.
老翁老翁須天生,前身只是松石精。呵呵一醉白雲里,笑將松石呼翁名。
lǎo wēng wèi wǒ jiǎ sōng shí, dàn hū zhōu lǐ míng zì shí. wū hū lǎo wēng yán zuì zhí, qián kūn mèng huàn rén qǐ shí.
老翁謂我假松石,但呼周禮名自實。嗚呼老翁言最直,乾坤夢幻人豈識。
kuáng fū cǐ yǔ xiū guò pī, lǎo wēng zuò shān jiǎ yǔ zhēn, wǒ qiě xiàng wēng shēn yī yī.
狂夫此語休過劈,老翁作山假與真,我且向翁深一揖。