qīng sōng qǐ zhōng lín, jí màn chán qí zhī. jí màn yī zhāo wēi, yǔn duò lún wū ní.
青松起中林,棘蔓缠其枝。棘蔓一朝萎,陨堕沦污泥。
sōng zhī bǐng zhēn xìng, gàn yún sè bù yí. zhì shì lǚ qīng jié, ér zāo chán tè zī.
松枝禀贞性,干云色不移。志士履清洁,而遭谗慝訾。
tiān dào jù kě qī, chán zhě xuán zì huī. lín bié jǔ lí shāng, yóu jiē bèi jǐn shī.
天道讵可欺,谗者旋自隳。临别举离觞,犹嗟贝锦诗。