bái shuǐ tūn shēng gè yī bēi, yóu hún chū xià wàng xiāng tái. gòng guī qí lǔ qiū yuán jiù, dàn guò chéng tóu gǔ jiǎo āi.
白水吞聲各一杯,遊魂初下望鄉台。共歸齊魯丘園舊,但過城頭鼓角哀。
quán dǐ fān néng jiàn tiān rì, shā biān hé bì jǐn fēng léi. yáng chūn kū gǔ duō shēng ròu, cóng cǐ guān mén rì rì kāi.
泉底翻能見天日,沙邊何必盡風雷。陽春枯骨多生肉,從此關門日日開。