qīng chéng zhàng rén gāo rù yún, yě lǎo wèi shí yīng xiān wén. huà tú cháo kāi shì wǒ mù, xìng rù shēn gǔ qióng qí yuán.
青城丈人高入雲,野老未識應先聞。畫圖朝開拭我目,興入深谷窮其源。
sì chuān hào xióng guān, wǔ yuè zhēng tuī zūn. xī zài hàn jì lǎo xiān bó, shāo dān jǐng zào jīn réng cún.
四川號雄觀,五嶽爭推尊。昔在漢季老仙伯,燒丹井灶今仍存。
èr shí sì zhì shǔ hē jìn, guǐ mèi bù dé qīn rén qún. hòu lái féi dùn gèng duō shì, cǎi zhī zhǔ yào shēn lín lǐ.
二十四治屬呵禁,鬼魅不得侵人群。後來肥遁更多士,采芝斸藥深林里。
qiáo fū wù dào lǎo rén cūn, shì dài chuán liú zhǎng sūn zi. mǎ qīng shí lù dōng nán yú, sī shān yuàn qǐ míng nián guī.
樵夫誤到老人村,世代傳流長孫子。馬卿食祿東南隅,思山願乞明年歸。
qí jīn shèng dài zhòng yǎng lǎo, chūn fēng huì sòng bān lán yī.
祇今聖代重養老,春風會送斑斕衣。