qián kūn wàn wù wú yī tǐ, cǐ yì rén jiān jǐ shān shuǐ. píng shēng huà zhě zhī wèi zhī, yī fú yān yún chūn wàn lǐ.
乾坤萬物吾一體,此意人間幾山水。平生畫者知未知,一幅煙雲春萬里。
cāng rán wèi rán shén mò yá, dòng zhě zhí zhě miào hé nǐ. píng xī yù jìng cāng tiān liú, bái yún hū sàn qīng shān qǐ.
蒼然蔚然神莫涯,動者植者妙何擬。平溪欲靜蒼天留,白雲忽散青山起。
shì rén kàn jǐn zhǐ shì huà, yǎn dǐ shuí néng huì sī lǐ. jù ān tiān tǐng guān wù háo, tiān dì sī rén néng yǒu jǐ.
世人看盡只是畫,眼底誰能會斯理。懼庵天挺觀物豪,天地斯人能有幾。
yuān fēi yú yuè hū mǎn qián, zhèng qì wú xīn miào sī zhǐ. sān shí liù gōng biàn guà zhī, yī rì yī gōng chūn xù xù.
鳶飛魚躍忽滿前,正契吾心妙斯旨。三十六宮遍掛之,一日一宮春煦煦。
míng yuè tiān xīn wǔ shào yōng, chūn cǎo tíng qián mèng zhōu zi. xiān shēng bù bǐ chī lǎo wēng, chí xiàng dìng shān niān yī yǔ.
明月天心舞邵雍,春草庭前夢周子。先生不鄙痴老翁,持向定山拈一語。
lǎo wēng gāo zuò xī yún tíng, chūn zài qiān yán zhèng hóng zǐ. xiào jiāng cǐ huà liáo juǎn zhī, gèng yǔ xiān shēng kàn zhēn cǐ.
老翁高坐溪雲亭,春在千岩正紅紫。笑將此畫聊捲之,更與先生看真此。