wǒ jiā guā cāng xī shān xī, zhòng gāng fù lǐng cáng huí xī. niǎo luó huáng zhú zuì shēn mì, bàn shēng cǐ dì chéng yōu qī.
我家栝苍西山西,重冈复岭藏回溪。茑萝篁竹最深密,半生此地成幽栖。
ěr lái mì mì suí hán shǔ, zǒu biàn dōng wú yǔ nán chǔ. zhǎng xián kè shè shì jī qī, mèng mèi shān lín yǒu yí shù.
尔来汨汨随寒暑,走遍东吴与南楚。长嫌客舍似鸡栖,梦寐山林有遗墅。
lǐ hóu biāo gé qīng bī rén, xiōng zhōng qiū hè jué wú chén. xì jiāng zuì bǐ yī huī sǎ, guài shí gǔ mù lián cāng yún.
李侯标格清逼人,胸中丘壑绝无尘。戏将醉笔一挥洒,怪石古木连苍筠。
xiān shēng hǎo shì tí cáng jiǔ, bù yì jīn zhāo luò wú shǒu. què rú zhì wǒ gù shān jiān, sù sù qīng fēng qǐ lín sǒu.
先生好事缇藏久,不意今朝落吾手。却如置我故山间,谡谡清风起林薮。
kè zhōng chóu jué yè bù mián, wàn lǐ qiū sī suí rén xiān. biàn xū xié cǐ guī guà cǎo táng, shí shí kāi zhuó shǎng yǐ yáo huá piān.
客中愁绝夜不眠,万里秋思随人先。便须携此归挂草堂,时时开酌赏以瑶华篇。