wǒ wén míng shān dòng fǔ sān shí liù, yī yī líng jī jì zhēn lù.
我聞名山洞府三十六,一一靈跡紀真籙。
jīn huá xiù chū xiàng dōng nán, yuǎn shèng yáng míng yǔ gōu qū.
金華秀出向東南,遠勝陽明與勾曲。
lóu tái piāo miǎo kāi yān xiá, tiān dì cì yǔ shén xiān jiā.
樓台縹緲開煙霞,天帝賜與神仙家。
líng yuán yǒu lù bù kě rù, dàn jiàn jǐ piàn liú chū yún zhōng huā.
靈源有路不可入,但見幾片流出雲中花。
zǐ fáng zhī shī chì sōng zǐ, sān qiān nián qián yì jū cǐ.
子房之師赤松子,三千年前亦居此。
fēi xíng huǎng hū shuí jiě xún, màn shuō zhì jīn yóu bù sǐ.
飛行恍惚誰解尋,漫說至今猶不死。
sōng huā jiǔ shú hé chǔ yóu, yáo cǎo zì lǜ chūn yán yōu.
松花酒熟何處游,瑤草自綠春岩幽。
qún yáng wò dì sàn rú shí, lǎo lù gēng tián xún shì niú.
群羊臥地散如石,老鹿耕田馴似牛。
wén yǒu yǐn jūn zǐ, nǎi shì xué xiān zhě.
聞有隱君子,乃是學仙者。
zì cóng rù shān zhōng, bù céng dào shān xià.
自從入山中,不曾到山下。
shì rén mò zhī qí xìng míng, yǐ shān hū zhī bù gǎn qīng.
世人莫知其姓名,以山呼之不敢輕。
qiáo fū hū jiàn kǔ wèi shí, shí yí biàn shì huáng chū píng.
樵夫忽見苦未識,識疑便是黃初平。
jiē wǒ hú wéi zài chén wǎng, yuǎn wàng gāo fēng ruò tiān rǎng.
嗟我胡為在塵網,遠望高峰若天壤。
fú líng yè zhǔ tǎng xǔ sūn, tiě zhàng lái qiāo shí mén xiǎng.
茯苓夜煮倘許飧,鐵杖來敲石門響。