wǔ yí shān shuǐ tiān xià wú, céng luán dié zhàng jiē huà tú. shén qí zhí yí hùn dùn záo, qín hàn ér xià líng xiān dōu.
武夷山水天下無,層巒疊嶂皆畫圖。神奇直疑混沌鑿,秦漢而下靈仙都。
zhōng tiān jī cuì kāi gōng diàn, shí bì hóng guāng yè rú diàn. luán fèng cháng cān shén lǎo yóu, yuán náo gòng zuì zēng sūn yàn.
中天積翠開宮殿,石壁紅光夜如電。鸞鳳常驂神姥游,猿猱共醉曾孫燕。
dòng zhōng bié yǒu shēng zhēn tiān, qióng lín yí tuì rú kū chán. lù pán xiān zhǎng qiān nián yào, chūn shuǐ táo huā jiǔ qǔ quán.
洞中別有升真天,瓊林遺蛻如枯蟬。露盤仙掌千年藥,春水桃花九曲泉。
wàn sōng gāng tóu yǔ yī kè, gèng rù sān shān cǎi zhēn jué. shén yóu bù jì hǎi tiān yáo, mèng jué zhǎng huái shān yuè bái.
萬松岡頭羽衣客,更入三山采真訣。神遊不計海天遙,夢覺長懷山月白。
guī lái gāo yǐn wàn nián gōng, tiān xiāng shí jiàng shuāng qīng tóng. dào cān yuán shǐ hóng méng wài, shēn jì xū kōng xiàng wěi zhōng.
歸來高隱萬年宮,天香時降雙青童。道參元始鴻濛外,身寄虛空象緯中。
jiē yǔ jiǔ mù yān xiá lǚ, tiān qiǎn kōng shān zuò shī kǔ. qīng gē céng rào màn tíng yún, dòng bǐ kōng tí cǎo táng yǔ.
嗟予久慕煙霞侶,天遣空山作詩苦。清歌曾繞幔亭雲,凍筆空題草堂雨。
jīn dān nǐ jiù yù chán fēn, mù yè xī fēng tiě dí wén. yě lǎo zhǐ zhī yáo shùn shì, qiáo fū huò yù wǔ yí jūn.
金丹擬就玉蟾分,木葉西風鐵笛聞。野老只知堯舜世,樵夫或遇武夷君。
huáng chén bái fà bēi nián mù, huí shǒu péng lái gèng hé chǔ. bìng róng qǐ shì xué xiān cái, rú shù yuán fēi jì shí jù.
黃塵白髮悲年暮,回首蓬萊更何處。病容豈是學仙才,儒術元非濟時具。
yú hóu liú zhì hǎi nán jū, hóng yīng lái shí yī jì shū. qī jūn tiān zhù zhī nán yǐn píng zhī běi, gòng zhǔ huáng jīng zhǔ shān xuě.
余侯留滯海南居,鴻應來時一寄書。期君天柱之南、隱屏之北,共斸黃精煮山雪。