shì tú nán liào shì yīn qíng, zì xī cháo líng qiè cǐ xíng. shān zhǐ bái fú wéi niǎo qù, sì féng huáng tǔ yǒu sēng yíng.
世途難料是陰晴,自昔朝陵怯此行。山指白浮惟鳥去,寺逢黃土有僧迎。
qǐ zhī píng lù jiāng hú zài, jiè wèn yú liáng suì yuè chéng. běi wàng chāng píng wú shí lǐ, kàn shān yóu zì wèi fēn míng.
豈知平陸江湖在,借問輿梁歲月成。北望昌平無十里,看山猶自未分明。