lóng tú xué shì chú zhī shǒu, ài guó xù mín gǔ xī yǒu. zhèng xiá fàng qíng shān shuǐ jiān, míng shèng zhuī xún yuǎn xié jiǔ.
龍圖學士滁之守,愛國恤民古稀有。政暇放情山水間,名勝追尋遠攜酒。
chéng nán shù lǐ láng yá shān, shèng jī sēn luó jué chén gòu. tài shǒu kāi yàn bīn kè xuān, bàn shì shì mín bàn liáo yǒu.
城南數里琅琊山,勝跡森羅絕塵垢。太守開宴賓客喧,半是士民半僚友。
tài shǒu zhī lè, lè shēng mín zhī kāng níng. shēng mín zhī lè, lè tài shǒu zhī xián míng.
太守之樂,樂生民之康寧。生民之樂,樂太守之賢明。
tài shǒu guī ér yōu yáng liù qī lǐ, fēi tài shǒu zhī zhēn zuì. guī shù wén ér chuí guāng qiān wàn gǔ, jiàn tài shǒu zhī xǐng xǐng.
太守歸而悠揚六七里,非太守之真醉。歸述文而垂光千萬古,見太守之醒醒。
tài shǒu lè mín zhī lè, mín yì lè qí lè, shàng xià tōng ér zhèng chéng. yú shí qín niǎo yì lè qí lè, ér qiě fēi qiě míng.
太守樂民之樂,民亦樂其樂,上下通而政成。於時禽鳥亦樂其樂,而且非且鳴。
lè shì wú yá, wú kě jì qíng, gū yǐ zuì wēng míng ér gēng míng qí tíng. tài shǒu wèi shuí, tiān tǐng ōu yáng gōng yú lú líng.
樂事無涯,無可寄情,姑以醉翁名而更名其亭。太守謂誰,天挺歐陽公於廬陵。