rén yán shuāng chē lún, kě yǐ shēng sì jiǎo
人言雙車輪,可以生四角。
rén yán fāng cùn nèi, kě yǐ qǐ wǔ yuè
人言方寸內,可以起五嶽。
zhàng fū wèi dé zhì, wén cǎi cóng bó luò
丈夫未得志,文采從駁犖。
wǎng wǎng jiàn kǎn kě, xíng xíng zì yín chuō
往往見轗軻,行行自吟踔。
zòng qióng ā jǐng jiāo, mò zhǐ huáng hé zhuó
縱窮阿井膠,莫止黃河濁。
zhī zǐ qí jì zī, wàng gǔ zhèn gāo zhú
之子騏驥姿,望古振高躅。
liù pèi jì rú sī, qiān lǐ qǐ yún miǎo
六轡既如絲,千里豈雲邈。
nán lái míng hǎi shàng, wèi rì bù shǔ shù
南來溟海上,為日不數數。
yán xún zhū míng tiān, dān shā shī bào piáo
言尋朱明天,丹砂師抱朴。
zhe lùn děng xiāo yáo, rú mò gōng piāo bō
著論等逍遙,儒墨供剽剝。
kuàng fù fù yú nián, zú yòng jìng qí xué
況復富於年,足用竟其學。
shèng shǎng měi dēng lín, dà yá xiāng mó zuó
勝賞每登臨,大雅相磨琢。
bǐ cǐ hù chàng chóu, gǔ jīn lǚ yáng què
彼此互唱酬,古今屢揚搉。
rú hé huān huì dì, gào bié shū cì chuò
如何歡會地,告別殊刺齪。
lí zhōu xì yè ér, guī mǎ gē huáng bó
離舟系葉兒,歸馬歌皇駁。
yóu yú bǎi yè jiǔ, chū dù chūn wáng shuò
猶餘柏葉酒,初度春王朔。
jiǔ zhōu suī bǐ lín, zhōng xīn néng bù bó
九州雖比鄰,中心能不懪。
lǐng lù xuě tiáo yáo, jiāng tāo shí yíng zhuó
嶺路雪岧嶢,江濤時縈灂。
jì bào lián chéng zhēn, huì dài chéng fēng zhuó
既抱連城珍,會待成風斫。
lì tián bì yǒu qiū, zhì dào bù yíng wò
力田必有秋,至道不盈握。
miǎn yǐ shù lìng míng, tiān xiū rì zī wò
勉矣樹令名,天休日滋渥。