nán fēi wū què qī wú zhī, lǎo jì fú lì bēi míng shí. míng míng rú yuè bù kě duō, jiāng tóu héng shuò lái fù shī.
南飛烏鵲棲無枝,老驥伏櫪悲鳴時。明明如月不可掇,江頭橫槊來賦詩。
dà jiāng dōng qù liú zhàn xuè, míng yuè yī rán zuò gǔ sè. kě lián mù nián liè shì xīn, yè bàn gāo gē tuò hú quē.
大江東去流戰血,明月依然作古色。可憐暮年烈士心,夜半高歌唾壺缺。
wén wáng zhōu gōng ān zài zāi! gǔ rén yǐ qù jīn rén lái. sān fēn wèi dìng tiān xià jú, yī jiāng zhèng shǎo dāng shí cái.
文王周公安在哉!古人已去今人來。三分未定天下局,一將正少當時才。
wǒ ài chén lín gōng cǎo xí, jū rán jiě yù tóu fēng jí. shì jiān lì zú shēng shā rén, wǔ shì zhī dāo wén shì bǐ.
我愛陳琳工草檄,居然解愈頭風疾。世間力足生殺人,武士之刀文士筆。
qiě xū yǐn jiǔ xiū tán bīng, yīng xióng ér nǚ tóng duō qíng. èr qiáo yǐ xiàng wú gōng lǎo, tóng què nián nián kōng yuè míng.
且須飲酒休談兵,英雄兒女同多情。二喬已向吳宮老,銅雀年年空月明。