bái zhòu pó suō gǔ shù xià, huá táng wú shì zhāo rú yǎ. sū mén gāo shì guò tán qín, tiān bǎo jiāng jūn lái huà mǎ.
白昼婆娑古树下,华堂无事招儒雅。苏门高士过弹琴,天宝将军来画马。
cǐ rì chóng yáng huáng jú kāi, jì liáo yú wǒ dēng gāo tái. bèi fā kuáng yóu rén xuē jī, chí shāng gāo lùn ěr lián cái.
此日重阳黄菊开,寂寥馀我登高台。被发狂游人削迹,持觞高论尔怜才。
jiāng shān zhàn hòu qiū wú sè, tiān dì qióng yīn xiāo bù dé. zhōu wáng bīng shì huà shā chóng, hàn dài yì guān wěi jīng jí.
江山战后秋无色,天地穷阴消不得。周王兵士化沙虫,汉代衣冠委荆棘。
jūn jiā xùn guó yǒu nàn xiōng, sàn jìn huáng jīn shì bù chéng. jí líng kōng bào cháng hóng xuè, hóng yàn yóu tūn wǔ shàng shēng.
君家殉国有难兄,散尽黄金事不成。脊令空抱苌弘血,鸿雁犹吞伍尚声。
wǒ zài shān zhōng wú sù yè, yī yù tú gū huān xiào jiē. dào chéng bù xiè jū shén xiān, qì shǐ fān rán zuò yóu xiá.
我在山中无素业,一遇屠沽欢笑接。道成不屑居神仙,气使翻然作游侠。
wèi jūn tí shī huā è lóu, yǔ shēng kāng kǎi shuí bù chóu.
为君题诗花萼楼,羽声慷慨谁不愁。