yì wài huān qī yì bèi kāi, yún píng hū jiàng jiǔ céng tái
意外欢期意倍开,云軿忽降九层台。
zhèng chóu hàn shǐ chéng chá duàn, què yà shén é yù yǔ lái
正愁汉使乘槎断,却讶神娥浴雨来。
zhòng lǐ sōu cí piān jié wù, rén qián jiāo yǎn bù qīng tái
众里廋词偏捷悟,人前娇眼不轻抬。
míng zhī xiāng shǒu yuán wú yì, qiě dé liú qīng zuò yī huí
明知相守原无益,且得留卿坐一回。