jiàn lóng chū hǎi cí yán jīn, qiān nián lóng xìng yóu nán xún
劍龍出海辭延津,千年龍性猶難馴。
nán tiān xīng dǒu bì zǐ qì, xià yǒu àn jiàn dú lì zhī shān rén
南天星斗避紫氣,下有按劍獨立之山人。
shān rén yì zì hào lǎo jiàn, hǎi shān cāng máng qǐ guāng yàn
山人亦自號老劍,海山蒼茫起光燄。
shǒu shōu jiàn qì rù shī juàn, wàn duǒ fú róng jiàn huā yàn
手收劍氣入詩卷,萬朵芙蓉劍花艷。
jiǔ xiāo tài yǐ kuī zhù cí, shān rén shuō jiàn dāng shuō shī
九霄太乙窺鑄詞,山人說劍當說詩。
shī zhōng yì yǒu dōng lái fǎ, qī wàn lǐ wài chēng xī shī
詩中亦有東來法,七萬里外稱西師。
bó lín chéng xiǎo shī tán dà, xī fāng měi rén tán xià bài
柏林城小詩壇大,西方美人壇下拜。
ǒu jiāng jiàn jué chuán chǔ nǚ, huā yǔ màn tiān dòng guāng guài
偶將劍訣傳處女,花雨漫天動光怪。
guī lái xiāng hǎi xiū shī lóu, shān rén shuō jiàn lóu shàng tou
歸來香海修詩樓,山人說劍樓上頭。
zhí kāi qián gǔ bú dào jìng, bǐ lì héng jué dōng xī qiú
直開前古不到境,筆力橫絕東西球。
shān rén zhī cái wú bù kě, dàn bó shī míng jì hé zuǒ? qǐ zhī jí shī yì nán jí, téng yuè bǎi jiā zhōng yǒu wǒ
山人之才無不可,但博詩名計何左?豈知即詩亦難及,騰躍百家中有我。
zhǐ jīn qí jiù wú zhāng huáng, zhōng yuán qí gǔ shuí néng qiáng? yuè shī dú de gǔ xióng zhí, lài cǐ jù rèn mó tiān yáng
只今耆舊無張黃,中原旗鼓誰能強?粵詩獨得古雄直,賴此巨刃摩天揚。
zhī lián shuō jiàn wú rén jiě, lǎo lèi rú cháo yì cāng hǎi
祗憐說劍無人解,老淚如潮溢滄海。
kuàng fù léi yǔ qū shuāng lóng, cí jiàn shēng tiān xióng jiàn zài
況復雷雨驅雙龍,雌劍升天雄劍在。
xū jiē hū! shǒu tí sān chǐ gē dà fēng, qiān qiū jué chàng lóng zhǔn gōng
吁嗟乎!手提三尺歌大風,千秋絕唱隆準公。
qīng shé xiù lǐ lǎng yín qù, biàn xū shǒu shù xiān cái xióng
青蛇袖裡朗吟去,便須首數仙才雄。
gōng sūn jiàn qì yǔ suī miào, zhī xǔ shī rén chà gāo diào
公孫劍器語雖妙,祗許詩人詫高調。
cǐ wài yì shuō kōng fēn yún, shí wàn héng mó dì bā xiào
此外異說空紛紜,十萬橫磨帝豝笑。
shān rén shuō jiàn jiàn dǎn cū, yǐ tiān shǒu bà yù lù lú
山人說劍劍膽粗,倚天手把玉鹿盧。
luó fú fēng yǔ zì lí hé, kōng shān wò bào shī lóng zhū
羅浮風雨自離合,空山臥抱詩龍珠。
jìng yǐn zhū guāng téng jiàn qì, bù gù shì yǎn hài xiāng wèi
竟隱珠光騰劍氣,不顧世眼駭相畏。
yī yú jiàn xiá rù dào rén, dú fǔ yáo huá jiě zhēn guì
繄余劍俠入道人,獨撫瑤華解珍貴。
jiǔ lóng chéng gé cāng míng qīng, yǐ lóu xiǎng jiàn yín hán xīng
九龍城隔滄溟青,倚樓想見吟寒星。
hé shí xié jiàn jiù shuō fǎ, zhū tiān yún lì qún lóng tīng
何時攜劍就說法,諸天雲立群龍聽。