chūn jiāng sòng chóu gèng kuò, shén chōu dāo duàn shuǐ
春江送愁更闊,甚抽刀斷水。
làng huā shì piàn piàn róu qíng, jí liú hái cù lián ruǐ
浪花似、片片柔情,急流還蹴連蕊。
jiǔ shān zhòng chén hén wèi huàn, zhēng chuán xiǎo yuè chén huān zhuì
酒衫重、塵痕未浣,箏船曉月陳歡墜。
xiǎng táo gēn shuāng jí lín fēng, jǐ chù lí sī
想桃根、雙楫臨風,幾觸離思。
wū què nán fēi, huà gǔ yè dǎn, gǎn cóng jūn dàng zǐ
烏鵲南飛,畫鼓夜紞,感從軍盪子。
zhěn hán mèng céng shuō piāo líng, yù cōng xiāo xī nán zhì
枕函夢、曾說飄零,玉驄消息難至。
huǐ yīn qín fēng hóu wù mì, huàn nián bìn cāng sāng tán zhǐ
悔殷勤、封侯誤覓,換年鬢、滄桑彈指。
shèng kuáng gē, qiáo yǐn lóu tóu, wèn tiān hé yì
剩狂歌,譙隱樓頭,問天何意。
hán dān guò kè, fú bèi sēng fáng, tīng shū zhōng bù mèi
邯鄲過客,襆被僧房,聽疏鐘不寐。
hái àn shěng wéi zhōu hán shàng, yì yǎn yōu gěng, gé zuò pí pá, zhú lóng cuī lèi
還暗省、維舟邗上,抑掩幽哽,隔座琵琶,燭龍催淚。
fēn míng zài yǎn, jiā cán guó pò, cuàn shēn lái xiàng jiāng gān kū
分明在眼,家殘國破,竄身來向江乾哭。
kàn xīn pú yě lǎo dōu qiáo cuì
看新蒲、野老都憔悴。
hé kān zhuō bì, dāng chǎng cù guǎn chuán bēi, nǎo rén zhè gū tiān lǐ
何堪捉臂,當場促管傳杯,惱人鷓鴣天裡。
zhī yīn zì xī, xiè hòu tián cí, zǒng rě hóng yuàn cuì
知音自惜,邂逅填詞,總惹紅怨翠。
jūn bú jiàn sūn liú qī qì
君不見、孫劉棲憩。
ruò gè yīng xióng, hěn shí tái huāng, luàn yā jīng qǐ
若個英雄,很石苔荒,亂鴉驚起。
xiāo xiāng bō miǎo, guī yú hé rì, fēng liú yáo luò bēi sòng yù, xiě lán quán xiū gèng wēi shēng yǐ
瀟湘波淼,歸歟何日,風流搖落悲宋玉,寫蘭荃、休更微聲倚。
cāng máng dì yī jiāng shān, dì yī xiāng sī, suō lái cùn zhǐ
蒼茫第一江山,第一相思,縮來寸紙。