fǎ xiāng sì qián kū sǐ shù, shí nián bǎi guò chū wèi shí. chén jié yī fà xì gū gēn, lǎo sēng gào yǔ sān tài xī.
法相寺前枯死樹,十年百過初未識。臣節一發系孤根,老僧告予三太息。
xiàng lái cǐ zhāng hù shān mén, yù yù cāng yún suì yuè jī. wú fēng shí tán xià yán lěng, bù yǔ xuān láng zhòu hūn hēi.
向來此樟護山門,鬱郁蒼雲歲月積。無風石壇夏嚴冷,不雨軒廊晝昏黑。
shí wéi xuán dōng hài nián wěi, dà fēng yī xī cuī diàn bì. chén qǐ jīng kàn yī yè wú, péng shā lóng jiāng shén guǐ qì.
時維玄冬亥年尾,大風一夕摧殿壁。晨起驚看一葉無,鵬鎩龍僵神鬼泣。
jí cháo chuán wén āi tòng zhào, jù huá yí tiān dì xùn guó. nǎi zhī zhēn kē xùn qí biàn, shén wù yì bù wū dào zéi.
詰朝傳聞哀痛詔,巨猾移天帝遜國。乃知貞柯殉奇變,神物義不污盜賊。
chún huáng dāng nián xìng liù lóng, shān zhōng cǎo mù shēng yán sè. jiā shù yī yī cì yù pái, bǎi nián zhǎng yǎng méng ēn zé.
純皇當年幸六龍,山中草木生顏色。嘉樹一一賜御牌,百年長養蒙恩澤。
luàn jīng hóng yáng huǐ lüè jǐn, yí cǐ zhēng róng zhàn bīng xuě. qì pái nì rèn kě pì yì, xīn shí chén āi jìng cuī jué.
亂經洪楊毀略盡,遺此崢嶸戰冰雪。氣排逆刃可辟易,心蝕沉哀竟摧絕。
wǒ wén cǐ yán xiū zhì suǐ, fǎn yán qǐ xiá qiān guān zé. tōu shēng rěn gòu jìng hé bǔ, cuō tuó yī niàn cuò zhù tiě.
我聞此言羞至髓,反顏豈暇千官責。偷生忍垢竟何補,蹉跎一念錯鑄鐵。
xī yín lǎo zhāng qióng zàn tàn, zhù tíng zuò jì jiān kè shí. tū wù líng qí shī jiāo bì, shǐ wǒ hún shāng xuè zhān yì.
昔吟老樟窮讚嘆,築亭作記兼刻石。突兀靈奇失交臂,使我魂傷血沾臆。
liǎng zhāng shēng sǐ gè qiān gǔ, zuò shī qǐ dú cán bǐ lì.
兩樟生死各千古,作詩豈獨慚筆力。