wú yǒu xiāo dōng fū, jīn rì chén hòu shān
吾友蕭東夫,今日陳後山。
dào féi shī mí shòu, shì máng qú zì xián
道肥詩彌瘦,世忙渠自閒。
bú jiàn yú xīng zhōng, měi sī jí qī rán
不見逾星終,每思即悽然。
lín yì huáng yǒng fēng, yǔ qú zhōng biǎo jiān
鄰邑黃永豐,與渠中表間。
huáng yǔ shì xiāo yǔ, yǐ tòu zuì shàng guān
黃語似蕭語,已透最上關。
dào huáng bú shì xiāo, xiāo nǎi suí wǒ qián
道黃不是蕭,蕭乃隨我前。
jiā jù guǐ suǒ qì, shèng míng tiān shén qiān
佳句鬼所泣,盛名天甚慳。
shī rén zhǐ yán xiá, fàn zhī qǔ jī hán
詩人只言黠,犯之取饑寒。
duān néng bù jù zhě, fàng jūn jù shī tán
端能不懼者,放君據詩壇。