fēn fēn táo lǐ jiē fán sú, sì shí zhī zhōng wéi yǒu zhú.
紛紛桃李皆凡俗,四時之中惟有竹。
fēi wéi cāng cuì liè fēng qīng, duì zhī zì jué qīng rén ròu.
非惟蒼悴列風輕,對之自覺清人肉。
xiàn jūn nián shào duō cái yì, bǐ mò qián tōu zào huà lì.
羨君年少多才藝,筆墨潛偷造化力。
sǎo chū yī zhī yuán huì wǒ, qīng yīn cuì sè jīng mǎn fú.
掃出一枝爰惠我,清陰翠色驚滿幅。
jiē wǒ dé zhī xǐ hé sì, tān fū hū huò zhū yíng hú.
嗟我得之喜何似,貪夫忽獲珠盈斛。
zhāo xī pěng wán bù zhī pí, rú zài tài bái lóu shàng sù.
朝夕捧玩不知疲,如在太白樓上宿。
jù lìng biāo zhóu guà bì jiān, jìn jié zhí rì zhǎng mù qián.
遽令標軸掛壁間,勁節直日長目前。
bù bì xī biān xún liù yì, bù bì lín jiān fǎng qī xián.
不必溪邊尋六逸,不必林間訪七賢。
qǐ shǐ yán běn yǔ wáng wéi, dú shàn gǔ jīn chēng shén shī.
豈使閻本與王維,獨擅古今稱神師。
yòu yǒu píng jiān míng làng dé, wù mò chéng xíng hé zú qí.
又有屏間名浪得,誤墨成形何足奇。
wèi ruò yī bǐ sǎo yī zhī, wèi chuān yí lái rén mò yí.
未若一筆掃一枝,渭川移來人莫疑。
zhēn cáng yù mò mò bù dé, mìng jiān suǒ bǐ chéng xīn shī.
珍藏欲默默不得,命牋索筆成新詩。
shī qióng zhǐ mǎn yì bù jìn, kuì bǐ wú yǔ kuì cái xī.
詩窮紙滿意不盡,饋筆無語愧才稀。