mín xiàng qí lì guǒ hé rú, bā xī dé zhòng zhǒng chén shī. zhào xīn móu kū zhāng yá zhǎo, luó shàng wèi cóng pò zhòng lí.
民向其利果何如,巴西得眾踵陳施。趙廞謀窟張牙爪,羅尚為叢迫眾離。
shǐ nán tè liú zhōng jì yǔn, qián jūn yīng wǔ shǐ chéng jī. qī zhāng lì fǎ biāo chéng lǐ, tiān dì hé yáo yǒu tài shī.
始難特流終繼殞,前軍英武始承基。七章立法標成李,天地何繇有太師。
zhí bǎn yíng mén kōng lǐ xià, sī xiōng yì zi fǎn xiāng yí. qǐ zhī rén sì fān wèi lì, wú guāng cháng zhì nǎi féng qī.
執板迎門空禮下,思兄易子反相夷。豈知仁嗣翻為戾,吳光腸炙乃逢期。
chéng yùn jiàng zhōng hū gǎi hàn, hàn wáng qiè dì yǐ qián zī. jǔ guó chēng fān wéi sù shì, shù nián tiān zǐ réng zì wèi.
成運將終忽改漢,漢王竊帝倚前資。舉國稱藩違夙誓,數年天子仍自為。
màn láo gōng zhuàng qín fēng shì, shuí shěng yīng qú tuō fěng shī. kě lián chǔ shì shāng xīn xù, jī suì nán shēn zhōng xiào sī.
漫勞龔壯勤封事,誰省應璩托諷詩。可憐處士傷心緒,積歲難伸忠孝思。
lǐ shì kòu tóu zhēn shàn fǔ, yuán qiáo bá jiàn yǐ dēng pí. pō yí yāo yì cháng shēng zi, tuó shǒu chéng dū shuí shí yí.
李勢叩頭真善俯,袁喬拔劍已登陴。頗疑妖異長生子,橐首成都誰實貽。
zhù nì ān néng xī lòu wǎng, chuán jiā qǐ dé fèi zhōng guī. lüè yáng guī yì xū yú biàn, zhé huà wéi cún gōng dù cí.
助逆安能希漏網,傳家豈得廢忠規。略陽歸義須臾變,哲話惟存龔杜辭。