táo shēng huà jú shí, lǎo cǎo yǒu bǐ lì. cǐ shí yǔ cǐ jú, jīn wèi xù gōng dé.
陶生畫菊石,老草有筆力。此石與此菊,今為序公得。
liǎng zhū xǐ yǐ shí gēn qián, gǔ shí tái xiǎn qū lián qián. fù yǒu yú zhū sàn zài dì, píng pō zá cǎo qīng yān mián, huí zhū diǎn zhuì huā piān piān.
兩株徙倚石根前,古石苔蘚屈連錢。復有餘株散在地,平坡雜草青煙綿,回株點綴花翩翩。
hán zī nòng tài bù yī zú, bèi xiàng xiān nóng jiē kě mù. tū rú dà jiā guì jiè nǚ, zhū cuì suī yáo qì zhuāng sù.
含姿弄態不一足,背向纖穠皆可目。突如大家貴介女,珠翠雖搖氣莊肅。
jìn shí míng shǒu jì rǔ hé, cǐ shēng bǐ lì fāng zhī guò. jiāng dōng xú lín xué huà shí, xiào pín chà shèng wáng yǔ hé.
近時名手計汝和,此生筆力方之過。江東徐霖學畫石,效顰差勝王與何。
yì zhī shén pǐn duō míng qì, xià bǐ chán yán tà gāo shì. shí lěi lěi xī jú màn màn, qīng shuāng gǔ lù huā bān bān, yuǎn yì pō lèi dōng lín shān.
亦知神品多冥契,下筆巉岩拓高勢。石磊磊兮菊漫漫,清霜古路花斑斑,遠意頗類東林山。
dōng lín xī zhù lián huā tái, péng zé cuán méi bù kěn lái, guī jiā duì jú dú xián bēi.
東林昔築蓮花台,彭澤攢眉不肯來,歸家對菊獨銜杯。
xù gōng cóng lín hào bái zú, bù zhòng lián huā fān zhòng jú. zhōng rán huà bǐng bù chōng fù, hé rú zhǒng xiàng xī shān lù.
序公叢林號白足,不重蓮花番重菊。終然畫餅不充腹,何如種向西山麓。
qiū lín hán fāng cǎi fú shí, zhǔ shí liàn yào yì wèi dé. ài yīng ài mǎ gǔ yǒu zhī, bù dú xù gōng hé tài xī.
秋林寒芳采服食,煮石煉藥亦為得。愛鷹愛馬古有之,不獨序公何太息。