qīng zhēn dàn bó zhèng xiāng yí, kěn shǐ chēng róng tòu yù jī. zì yǐ huái bīng nán shòu rǎn, hé fáng líng xuě dú xiān shí.
清真淡薄正相宜,肯使赬容透玉肌。自倚懷冰難受染,何妨凌雪獨先時。
yān mí yuǎn shù yī xī jiàn, fēng dù huí táng qǔ cì chuī. wén shuō jiāng nán chūn xìn zǎo, píng jūn zhé qǔ zuì fán zhī.
煙迷遠樹依稀見,風度回塘取次吹。聞說江南春信早,憑君折取最繁枝。