hé bì yóu sōng shǎo. wū biān shān sōng fēng hào dàng, hǔ lóng yín xiào. jiù xiào chǔ rén bēi qiū zuò, wǎn ài táo shī gāo miào. fā rú cǐ lín liú xiū zhào. qū zhǐ xiàng lái kuā pí zi, bèi xī fēng yī bǐ dōu gōu le. céng bù mǎn, dá rén xiào. dāng nián yù zhèn yú jiāng biǎo. chàng ér jīn lǎo shēn kōng zài, huān yú quán shǎo. jiǎ shǐ zhēn rú péng zǔ shòu, méng sǒu yóu chī qú yāo. ǒu luò bǐ bù jīng rén dào. suì wǎn lián chuáng tán zhì xiǎo, shèng gāng tóu chū mò kàn wū mào. jūn jǔ bái, wǒ pín jiào.
何必游嵩少。屋邊山、松風浩蕩,虎龍吟嘯。舊效楚人悲秋作,晚愛陶詩高妙。發如此、臨流羞照。屈指向來誇毗子,被西風、一筆都勾了。曾不滿,達人笑。當年玉振於江表。悵而今、老身空在,歡娛全少。假使真如彭祖壽,蒙叟猶嗤渠夭。偶落筆、不經人道。歲晚連床談至曉,勝岡頭、出沒看烏帽。君舉白,我頻釂。