b kōng tíng dé qiū zhǎng màn màn, hán lù rù mù chóu yī dān. b
空庭得秋長漫漫,寒露入暮愁衣單。
xuān xuān rén yǔ yǐ chéng shì, bái rì wèi dào fú sāng jiān.
喧喧人語已成市,白日未到扶桑間。
yǒng huái suǒ hǎo què chéng mèng, yù sè fǎng fú kāi xīn yán.
永懷所好卻成夢,玉色彷佛開心顏。
nì zhī hòu yīng bù fù gé, tán xiào míng yuè xiàng yǔ xián.
逆知後應不復隔,談笑明月相與閒。