bīng yù fēng zī bù kě shuāng, shuāng qián xuě hòu xiǎng qī liáng
冰玉丰姿不可双,霜前雪后想凄凉。
jué lián yè qì hún rú shuǐ, ér kuàng dí shēng kān duàn cháng
绝怜夜气浑如水,而况笛声堪断肠。
yǐ yuè zhào zhī piān zì shòu, wú rén zhī chù hū rán xiāng
以月照之偏自瘦,无人知处忽然香。
cóng jīn táo lǐ jiē mén shì, shuí dào huā zhōng yǒu mèng cháng
从今桃李皆门士,谁道花中有孟尝。