kū nán qiān suì zāo fēng léi, pī zhī shé qián xū kě āi
枯楠千岁遭风雷,披枝折干吁可哀。
lún qūn wú yòng tiān suǒ shè, qiū shuǐ chū luò fú jiāng lái
轮囷无用天所赦,秋水初落浮江来。
qiàn kōng wǎn zhuǎn ruò ěr bí, qiào shòu bá qǐ hé cuī wéi
嵌空宛转若耳鼻,峭瘦拔起何崔嵬。
zhū gōng bèi què liú bù dé, hū chū zhōu zhǔ zhī shuí tuī
珠宫贝阙留不得,忽出洲渚知谁推。
shū chuāng zhèng duì yún dòng qǐ, cóng jú chū bàng yōu huáng zāi
书窗正对云洞启,丛菊初傍幽篁栽。
shì jiān zhe rǔ pō yí chēng, mā sā zhāo mù zhēn qiān huí
是间著汝颇宜称,摩挲朝暮真千回。
tiān gōng jiě shì yǔ shí rì, xǐ jǐn ní zǐ zī méi tái
天公解事雨十日,洗尽泥滓滋莓苔。
yī qiū yī hè wú suǒ xǔ, bù xū gèng mù míng táng cái
一丘一壑吾所许,不须更慕明堂材。