jūn bú jiàn cháng shān tài shǒu mà jié nú, tiān jīn qiáo shàng shé jǐn kū.
君不見常山太守罵羯奴,天津橋上舌盡刳。
yòu bú jiàn suī yáng jiāng jūn nù qiè chǐ, sān shí liù rén tóng rì sǐ.
又不見睢陽將軍怒切齒,三十六人同日死。
qù dōng cháng zhì qián yī rì, shuò tíng hū wǒ fú wèi qū.
去冬長至前一日,朔庭呼我弗為屈。
zhàng fū kāi jí jiàn dǎn, jìng wèi shēng sǐ zài qǐng kè.
丈夫開即見膽,竟謂生死在頃刻。
zhě yī rǎn rǎn shēng cāng tái, shū yún shí jié hū fù lái.
赭衣冉冉生蒼苔,書雲時節忽復來。
guǐ yǐng qīng dēng zhào gū zuò, mèng tí sǐ xuè dān xīn pò.
鬼影青燈照孤坐,夢啼死血丹心破。
zhǐ jīn biàn zuò wèi shuǐ qiú, shí sù yǐ shì xī shān xiū.
只今便作渭水囚,食粟已是西山羞。
huǐ bù dàng nián tiào dōng hǎi, kōng yǒu lǔ lián xīn dú zài.
悔不當年跳東海,空有魯連心獨在。