jiǎo tà líng yún fēng, shǒu mó dà fó dǐng. dà fó suō xiàng xiàng xī xiào, gōng děng guān shì zhēn píng děng.
腳踏凌雲峰,手摩大佛頂。大佛縮項向西笑,公等觀世真平等。
shì shí shuǐ hé jiāng shuǐ jiān, yī shān nóng cuì fú bō jiān. gǔ dòng hōng hōng dá rén yǔ, xuán yá qí mù gēn rú huán.
是時水涸江水間,一山濃翠浮波間。古洞轟轟答人語,懸崖奇木根如環。
qīng ěr fù shí bì, fēng làng shēng chán chán. dà xiào rú yóu hǎi mén guó, yǎn qián zhǐ shǎo sōng liáo shān.
傾耳附石壁,風浪聲潺潺。大笑如游海門國,眼前只少松寥山。
xìng dào qīn tí yī hú jiǔ, xiōng chóu dì quàn huán shān zǒu. jiǔ ròu lín lí guò jiè tán, sì sēng mén shé rú gǒu chán.
興到親提一壺酒,兄酬弟勸環山走。酒肉淋漓過戒壇,寺僧捫舌如狗饞。
kāi shān záo xiǎn shuí zhī gōng, hòu yǒu wéi gāo qián hǎi tōng. yī xīn ài rén rú ài fú, huī jīn wān yǎn jiē yīng xióng.
開山鑿險誰之功,後有韋皋前海通。一心愛人如愛佛,揮金剜眼皆英雄。
wǒ bèi lái yóu zhí yóu xì, xìng míng hé bì liú tiān dì. bēi bǎn líng xīng suì yù wú, qiān nián shēng sǐ zhēn róng yì.
我輩來游直遊戲,姓名何必留天地。碑版零星碎欲無,千年生死真容易。
què duì shān quán lián hào jié, quán qīng kǒng yǒu jiāo lóng zhé. rén wài xún shī hū bái yún, shí gēn wēn jiǔ zǎn hóng yè.
卻對山泉憐浩劫,泉清恐有蛟龍蟄。人外尋詩呼白雲,石根溫酒攢紅葉。
huāng cí sì miàn qīng shān qīng, dà sū dú zuò chóu líng dīng. wǒ lā yí xiàng yù fēi qù, páng rén zhǐ diǎn yí xiān líng.
荒祠四面青山青,大蘇獨坐愁零丁。我拉遺像欲飛去,旁人指點疑仙靈。
bù fēng wàn hù hòu, bù shí hán jīng zhōu. tíng zhōu liáo tòng yǐn, zuì zhōng bìng wàng líng yún yóu.
不封萬戶侯,不識韓荊州。停舟聊痛飲,醉中並忘凌雲遊。
gé jiāng yáo wèn hàn jiā shǒu, cǐ yóu pō shèng dōng pō fǒu.
隔江遙問漢嘉守,此游頗勝東坡否。