zhǎng huái bēn liú dōng dào hǎi, huán jiāng qiān lǐ duō míng dōu. qí fēng gāng jìng zì gǔ xī, yì cái tǐng chū wú shí wú.
长淮奔流东到海,环疆千里多名都。其风刚劲自古昔,异才挺出无时无。
xú jūn sù fù qīng yún qì, shào nián yóu dǔ chéng píng zhì. cāo bǐ cháng suí cōng mǎ xíng, wén shǐ yóu lái céng lì shì.
徐君夙负青云器,少年犹睹承平治。操笔尝随骢马行,文史由来曾历试。
wú chéng fán huá tiān xià xī, huī jīn pèi yù zhēng guāng huī. gān gē yī biàn mǎng cāng chū, jūn yì táo nàn wú jiāng méi.
芜城繁华天下稀,挥金佩玉争光辉。干戈一变莽苍出,君亦逃难吴江湄。
gù xiāng chàng wàng guī wèi dé, dà fān kāi fǔ xiān tuī zé. yīng shēng yáng yì dòng dāng shí, dàn guān zài zuò zhū hóu kè.
故乡怅望归未得,大藩开府先推择。英声洋溢动当时,弹冠再作诸侯客。
jīn huái jué shì nán hú qīng, wáng shì xián láo xīn mí níng. luàn lí xìng de cuì xiāng jùn, yù wǎng qǐ liào biān chén jīng.
襟怀绝似南湖清,王事贤劳心靡宁。乱离幸得倅乡郡,欲往岂料边尘惊。
wén dào yuán róng fēi jiàn è, xiān rán yīng pì qīng yóu mù. róng yán hé bì shǔ gāo jiān, děng xián tán xiào sān jūn què.
闻道元戎飞荐鹗,掀髯应辟青油幕。戎严何必属櫜鞬,等闲谈笑三军却。
fú diān shí jí yīng xióng cái, yù chéng xūn yè xū shí lái. jiē yú hé rì qù huán dǔ, yǔ jūn xié shǒu huáng jīn tái.
扶颠实藉英雄材,欲成勋业须时来。嗟余何日去环堵,与君携手黄金台。