péng lái gōng zhōng lǎo xiān bó, yī shǒu shī kān wàn rén dí. hú bù pèi jiàn qū míng guāng, yào shì nán yáng èr qiān dàn.
蓬萊宮中老仙伯,一首詩堪萬人敵。胡不佩劍趨明光,要試南陽二千石。
nán yáng yì shí míng dì xiāng, ráng shān jú shuǐ qiū fēng xiāng. mín gē zhào dù xiàng qiān zǎi, zhì jīn yí sú jiē nóng sāng.
南陽異時名帝鄉,蘘山菊水秋風香。民歌召杜向千載,至今遺俗皆農桑。
shǐ jūn cǐ qù shū bù è, zuò xiào fēng liú yǒu yú lè. táng qián huà zhú zhào hóng zhuāng, xí shàng kū qí xiǎng fēi báo.
使君此去殊不惡,坐嘯風流有餘樂。堂前畫燭照紅妝,席上枯棋響飛雹。
xíng kàn xǐ shū xià chì chí, jīng qí jiā dào shēng guāng huī. yīng niàn sī wén yào yǔ yì, guī lái jiǔ wàn xiáng tiān chí.
行看璽書下赤墀,旌旗夾道生光輝。應念斯文要羽翼,歸來九萬翔天池。