tiān sūn lǎn kùn pāo yún jī, què qiàn yuè zǐ kàn cán sī. yù tù tōu jiāng qǐ fēng bó, hé jī shī què tiān wèi zhī.
天孫懶困拋雲機,卻倩月姊看殘絲。玉兔偷將乞風伯,和機失卻天未知。
fēng bó dé sī nà jiě zhī, wèi cháng gōng sāng nà jiě xī. xiān rán yī xiào xì yī chuī, sàn rù hán kōng shōu bù dé.
風伯得絲那解織,未嘗躬桑那解惜。掀髯一笑戲一吹,散入寒空收不得。
xiǎo lái cuì lǐng yíng wú hén, piàn yún hū liè luò lǐng gēn. xū yú chuī zuò wàn lǚ yín, nǎi shì tiān sī bú shì yún.
曉來翠嶺瑩無痕,片雲忽裂落嶺根。須臾吹作萬縷銀,乃是天絲不是雲。
yuǎn shān chéng liàn bù céng juǎn, jìn lín chéng shā wèi jīng jiǎn. zuò kàn xié fēi fú miàn lái, fēn míng shì sī xún bú jiàn.
遠山成練不曾捲,近林成紗未經剪。坐看斜飛拂面來,分明是絲尋不見。
yuán lái zhe miàn huà chéng shuǐ, shì shuǐ shì sī wèn shuí zi.
元來著面化成水,是水是絲問誰子。