dé shòu gōng qián chūn zhòu zhǎng, gōng zhōng huā kāi gōng wài xiāng
德壽宮前春晝長,宮中花開宮外香。
tài huáng yí shén yù xiāo shàng, dōu rén jiǔ bù zhān qīng guāng
太皇頤神玉霄上,都人久不瞻清光。
jīn chén hū jiàn sù tiān zhàng, cuì huá huáng wū cóng tiān jiàng
今晨忽見肅天仗,翠華黃屋從天降。
yī shēng qīng bì wàn rén kàn, tiān jiē bīng xiāo lóu xuě cán
一聲清蹕萬人看,天街冰銷樓雪殘。
běi lái yòu yǒu yī hóng sǎn, bā luán sān fēi jīn gǔ duān
北來又有一紅繖,八鸞三騑金轂端。
niǎn zhōng shì shì yáo chí mǔ, fèng xì xiá shang jiǎn yún wù
輦中似是瑤池母,鳳舄霞裳剪雲霧。
tài huáng wàng jiàn tiān kāi yán, wàn guó chūn fēng bǎi huā wǔ
太皇望見天開顏,萬國春風百花舞。
nǎi shì cí níng tài mǔ huí luán tú, mǔ zǐ rú chū qiān gǔ wú
乃是慈寧太母回鸞圖,母子如初千古無。
shuò yún biān xuě qí jiǎo shī, yù liǔ guān méi hán yǐng shū
朔雲邊雪旗腳濕,御柳官梅寒影疏。
xiàng lái cí níng gé shā mò, qiàn yàn chuán shū yàn nán tuō
向來慈寧隔沙漠,倩鴈傳書鴈難托。
yíng hái guī yù bǐ hé rén, wèi wǔ zǐ sūn cáo jiāng jūn
迎還騩馭彼何人,魏武子孫曹將軍。
jiāng jūn yuán shì yī fèng yē, hū rǎng liǎng bì wǎn wǔ shí
將軍元是一縫掖,忽攘兩臂挽五石。
cháng yī chán yú rú xiǎo ér, fèng guī cí niǎn rú zhé zhī
長揖單于如小兒,奉歸慈輦如折枝。
gōng gài tiān xià zhǐ xì jù, xiào suí chì sōng là shuāng jī, piāo rán nán shān zhī nán běi shān běi
功蓋天下只戲劇,笑隨赤松蠟雙屐,飄然南山之南北山北。
jūn bú jiàn yuè fēi gōng chéng bù chōu shēn, què dào qín jiā chéng xiàng chēn
君不見岳飛功成不抽身,卻道秦家丞相嗔。