shǔ jiāng zhuó jǐn hán wén yī, zhú shēng jiāng àn chū lǜ zī.
蜀江濯錦含文漪,竹生江岸初綠滋。
jǐn bō yī jìn rù zhú jī, wàn xǐ bù là bān zài pí.
錦波一浸入竹肌,萬洗不落斑在皮。
yòu wén lèi diǎn sǎ shùn fēi, yí jī jiān rǎn chuán jīn shí.
又聞淚點灑舜妃,遺蹟漸染傳今時。
tāo bù shòu zhǎo huá kě chí, yǐn qǐ gāo jié wú qū yī.
搯不受爪滑可持,隱起高節無屈欹。
jiāng shén suī bǎo mò zì sī, yān gēn hū zhú shuāng dāo lí.
江神雖寶莫自私,煙根忽逐霜刀離。
jié ér wèi zhàng dé zhě shuí, páng méi dà shì jīn yī zhī.
截而為杖得者誰,龐眉大士今一枝。
zuǒ wén yòu biǎn lán pō yǔ huài nà yí, cháo jī shān diān mù jiāng méi.
{左文右扁}斕頗與壞衲宜,朝躋山巔暮江湄。
shān bèi sì hǔ jiāng jiāo chī, ěr zhàng wèi zhé mò rǔ wēi.
山備兕虎江蛟螭,爾杖未折莫汝危。
zú lì zì jiàn wú xiǎn xī, ān yòng tóng zǐ liǎng jiān wèi.
足力自健無險巇,安用童子兩肩為。
dāng nián cháng zhú wén wú qí, yóu tuō biàn huà shén gé bēi.
當年常竹紋無奇,猶托變化神葛陂。
kuàng cǐ yǐ shì bān lóng ér, zhǎng kǒng yī dàn fēng yún suí.
況此已是斑龍兒,長恐一旦風雲隨。
fù zhěng tóu jiǎo hái tiān kuí, wèi bì jiǔ wèi shī yǒu zhī.
復整頭角還天逵,未必久為師有之。