měi rén xī lái fú róng bàng, shān wèi fā líng shuǐ tǔ máng.
美人昔來芙蓉傍,山為發靈水吐芒。
měi rén jīn guī zài hé chǔ, xiāo āi gǔ bēi zàng qián gāng.
美人今歸在何處,簫哀鼓悲葬前岡。
wǒ yù cóng zhī shì yún chū, yǒu fēng zǐ yǔ yóu sì fāng.
我欲從之似雲出,友風子雨游四方。
mèng hún wú píng bù kě wǎn, zuò lǎn shuāi zī zhōng cuī cáng.
夢魂無憑不可挽,坐攬衰滋終摧藏。