lǎo pō wén zhōng xiāo hǎn shēng, lǐn lǐn cháng rú duì yīng zhì.
老坡文中哮闞聲,凜凜常如對英峙。
láng rán fěng yǒng xìng líng yún, chēng ruò zhuī pān sǎng liú cǐ.
琅然諷詠興凌雲,瞠若追攀顙流泚。
yù shān miào chàng jiǔ jì liáo, kě yǔ yán jì yǒu zhī zǐ.
玉山妙唱久寂寥,可與言計有之子。
cái jiān yuǎn xiǎng fēng lù xīn, zuò wǒ qiān chǐ huáng shān dǐ.
裁箋遠餉風露新,坐我千尺黃山底。
chū ruá xuán hú chū bīng shuāng, xiǎo jué qīng xiāng fàn chuāng jǐ.
初挼玄縠出冰霜,小嚼清香泛窗幾。
yǐ qīng wèi dì nì pú táo, kěn xǔ táng xián kuí lǜ lǐ.
已輕魏帝昵蒲桃,肯許唐賢魁綠李。
jí zhī rén kǒu wú zhèng wèi, kǔ tán gān suān gè wù měi.
極知人口無正味,苦談甘酸各務美。
bù jīng zhēn shí wèi pǐn tí. cǐ wù chū yán jǐ bù chǐ.
不經真識為品題。此物初筵几不齒。
qīng jīng yǒu yòng bá hāo lái, bái càn wú chóu fǔ kāng bǐ.
青菁有用拔蒿萊,白粲無酬腐糠秕。
shì huái huán wěi wù zì shén, xiè hòu fēi shěn tóng yī lǐ.
士懷環瑋勿自神,邂逅飛沈同一理。
zi cái chāo yǐ huì yè rán, wài zé zhōng zhēn qī shì yǐ.
子才超矣會曄然,外澤中真期是以。
wèi guǒ gù yǐ qū fán xié, wèi dào gèng xū lún gǔ suǐ.
味果固已驅煩邪,味道更須淪骨髓。