yǎ yí shān dī yī quán shí, qì yā huá sōng qiān zhàng bì. bù lùn chéng shì yǔ lín qiū, ài shān lì shì shī rén pǐ.
雅宜山低一拳石,氣壓華嵩千丈碧。不論城市與林丘,愛山例是詩人癖。
hán quán xiū zhú cāng yá dǐ, qīng shān jiě yǔ gāo rén yǔ. huā luò yuán yín zǒng shì jī, jǔ shì shān sēng jǐn chéng jù.
寒泉修竹蒼崖底,青山解與高人語。花落猿吟總是機,舉似山僧盡成句。
shān sēng lái xiàn shī rén hào, bǎi zhǒng bù rú shān sè hǎo. dé qìng chán chuáng míng yuè yè, guǎn wá rén hǎi hóng chén xiǎo.
山僧來獻詩人號,百種不如山色好。德慶禪床明月夜,館娃人海紅塵曉。
wǒ zhī shān xīn yǎ hǎo jìng, luò què bù róng chē mǎ zào. cǎo táng yí yǔ yòu yí qíng, lí zhàng máng xié shí yí dào.
我知山心雅好靜,犖确不容車馬造。草堂宜雨又宜晴,藜杖芒鞋時一到。