cháng rén yàn jì liáo, yǐn shì wèi xuān zá. shān jū zhǔ rén bǎi hǎo wú, zhōng rì ó shī bì shū gé.
常人厭寂寥,隱士畏喧雜。山居主人百好無,終日哦詩閉書閤。
wǒ běn shān zhōng rén, xīn shì yì pō hé. zhàng lí yuē kè xíng yōu shēn, lái kòu yín fēi zuò chén tà.
我本山中人,心事亦頗合。杖藜約客行幽深,來扣吟扉坐陳榻。
bù xù hán xuān shuō wǎn táng, mǎn zuò chūn fēng lǚ qīng kē. shuāng qíng shā lù ruǎn rú ní, gǔ niǎo xiāng hū shēng zì dá.
不敘寒暄說晚唐,滿座春風屢傾榼。霜晴沙路軟如泥,谷鳥相呼聲自答。
huā shí bù yǐn kòng bái tóu, shì wèi yóu lái rú jiáo là. qí lián wú mèng huà zuò hú dié fēi, rào jǐn bǎi huā shēn chù rì qiān zā.
花時不飲空白頭,世味由來如嚼蠟。祇憐無夢化作蝴蝶飛,繞盡百花深處日千匝。