yǒng zhōu hé xiān yào zuì líng, shén wán néng kuì yōng zhōu chéng
永州何仙藥最靈,神丸能潰邕州城。
guǎng xī liǎng dào zài qīng píng, bǎi wàn chì zǐ hé gēng shēng
廣西兩道再清平,百萬赤子荷更生。
shēng hè yī qù sān bǎi nián, dōng nán hū biàn wéi xīng shān
笙鶴一去三百年,東南忽變為腥膻。
wèi xuè wèi ròu shēng líng kǔ, zài zhě chuāng yí hé rì quán
為血為肉生靈苦,在者瘡痍何日痊。
shàng jiè zhēn rén yǒu tóng xìng, bù xué shén xiān xué kǒng mèng
上界真人有同性,不學神仙學孔孟。
yǒu shù yī guó wú rén zhī, yào wèi wú mín jiù wēi mìng
有術醫國無人知,要為吾民救微命。
chá mài féi jí hán zǐ jīng, lùn jí yīn yáng zǐ chǎn míng
察脈肥瘠韓子精,論疾陰陽子產明。
shén gōng duān bù ràng sī miǎo, gǔ dào yī rán rú sòng qīng
神功端不讓思邈,古道依然如宋清。
dé qián mài yào shǎo qǔ lì, wú qián qǐ yào xǐ shě shī
得錢賣藥少取利,無錢乞藥喜舍施。
hào kè lái shí rù jiǔ lú, wú péng zhōng rì yuè shū shì
好客來時入酒壚,無朋終日閱書市。
yì xī mín shēng sān huáng qián, xià shòu wú jí xiǎng bǎi nián
憶昔民生三皇前,下壽無疾享百年。
shén rén miào yòng bù kě jiàn, běn cǎo líng sù yóu yǒu chuán
神人妙用不可見,本草靈素猶有傳。
gǔ yún yī bù tōng sān shū, shì shàng duàn bù fú qí yào
古雲醫不通三書,世上斷不服其藥。
rú jūn xiōng zhōng yǒu yán huáng, lěng xiào sān shū jǐn zāo pò
如君胸中有炎黃,冷笑三書盡糟粕。
wǒ wén shàng dì zuì hǎo shēng, huó rén gōng duō cháo yù jīng
我聞上帝最好生,活人功多朝玉京。
qǐng kàn qí sǒu zhì táo gé, shén xiān duō shì liáng yī chéng
請看岐叟至陶葛,神仙多是良醫成。
dōng nán gān gē èr shí qiū, rén wú pín fù méi zhǎng chóu
東南干戈二十秋,人無貧富眉長愁。
qiān rén xìng yǒu yī rén zài, dào chù shēn yín wú gē ōu
千人幸有一人在,到處呻吟無歌謳。
yí lí ruò yào jiā píng kāng, dàn yuàn liáng yī zì tiān jiàng
遺黎若要家平康,但願良醫自天降。
bù guī shǒu yào yǒu líng shí, hǎo kàn liáng yī zuò liáng xiāng
不龜手藥有靈時,好看良醫作良相。