shěn fū zǐ, hú wéi zuì wēng yín, zuì wēng qǐ néng zhī ěr qín
沈夫子,胡為醉翁吟,醉翁豈能知爾琴。
chú shān gāo jué chú shuǐ shēn, kōng yán bēi fēng yè chuī lín
滁山高絕滁水深,空岩悲風夜吹林。
shān liū bái yù xuán qīng cén, yī xiè wàn rèn yuán mò xún
山溜白玉懸青岑,一瀉萬仞源莫尋。
zuì wēng měi lái xǐ dēng lín, zuì dào shí shàng yí qí zān, yún huāng shí lǎo suì yuè qīn
醉翁每來喜登臨,醉倒石上遺其簪,雲荒石老歲月侵。
zi yǒu sān chǐ huī huáng jīn, xiě wǒ yōu sī qióng qí qīn
子有三尺徽黃金,寫我幽思窮崎嶔。
zì yán ài cǐ wàn rèn shuǐ, wèi shì tài gǔ zhī yí yīn
自言愛此萬仞水,謂是太古之遺音。
quán cóng shí luàn dào bù píng, zhǐ xià wū yè bēi rén xīn
泉淙石亂到不平,指下嗚咽悲人心。
shí shí nòng yú shēng, yán yǔ ruǎn huá rú chūn qín
時時弄餘聲,言語軟滑如春禽。
jiē hū shěn fū zǐ, ěr qín chéng gōng dàn qiě zhǐ
嗟呼沈夫子,爾琴誠工彈且止。
wǒ xī bèi zhé jū dí shān, míng suī wèi wēng shí shào nián
我昔被謫居滌山,名雖為翁實少年。
zuò zhōng zuì kè shuí zuì xián, dù bīn pí pá pí zuò xián
坐中醉客誰最賢,杜彬琵琶皮作弦。
zì cóng bīn sǐ shì mò chuán, yù liàn suǒ shēng rù huáng quán
自從彬死世莫傳,玉練鎖聲入黃泉。
sǐ shēng jù sàn rì líng luò, ěr lěng xīn shuāi wēng suǒ mò
死生聚散日零落,耳冷心衰翁索莫。
guó ēn wèi bào lù hòu, shì shì duō yú jiē lì báo
國恩未報◇祿厚,世事多虞嗟力薄。
yán cuī bìn gǎi qí yī wēng, xīn yǐ yōu zuì ān zhī lè
顏摧鬢改其一翁,心以憂醉安知樂。
shěn fū zǐ wèi wǒ, wēng yán hé kǔ bēi, rén shēng bǎi nián jiān, yǐn jiǔ néng jǐ shí
沈夫子謂我,翁言何苦悲,人生百年間,飲酒能幾時。
lǎn yī tuī qín qǐ shì yè, yǎng jiàn hé hàn xī nán yí
攬衣推琴起視夜,仰見河漢西南移。