nìng chén hé rén ān chāng hóu, nìng chén bù sǐ chén yún chóu
佞臣何人安昌侯,佞臣不死臣雲愁。
yuàn dé shàng fāng zhǎn mǎ jiàn, wèi jūn duàn cǐ nìng chén tóu
願得上方斬馬劍,為君斷此佞臣頭。
yán wèi jí zhōng shàng dà mà, gù chì yù shǐ jiāng yún xià
言未及終上大罵,顧敕御史將雲下。
xiǎo chén zhōng yì hé jī áng, pān kǎn kǎn zhé shēng láng láng
小臣忠義何激昂,攀檻檻折聲琅琅。
pī lóng lín, chén dāng zhū, lóng féng bǐ gàn chén suǒ fǎ, bù zhī shèng cháo jiāng hé rú? cǐ shí gōng qīng sè rú tǔ, zé shé xiāng kàn mò gǎn yǔ
批龍鱗,臣當誅,龍逢比干臣所法,不知聖朝將何如?此時公卿色如土,咋舌相看莫敢語。
jiāng jūn qìng jì dú miǎn guān, shè yún yuàn dé jūn wáng xǔ
將軍慶忌獨免冠,赦雲願得君王許。
chén jiāng sǐ, shàng huó zhī kǎn yǐ zhé, wú yōng zhì
臣將死,上活之;檻已折,無庸治。
liú yǐ jīng zhí chén, cǐ shì pō kě sī
留以旌直臣,此事頗可思。
nǎi zhī zhì chéng néng gǎn gé, rén zhǔ yì fù wèi zhuǎn yí
乃知至誠能感格,人主亦復為轉移。
jūn bú jiàn, jī shào dāng nián xiào zhōng jié, yǐ shēn wèi dì rèn cuī shé
君不見,嵇紹當年效忠節,以身衛帝任摧折。
jìn huì suī yú bù huàn yī, yǎn lǐ cháng liú shì zhōng xuè
晉惠雖愚不浣衣,眼裡常留侍中血。