shī jiào dài lún quē, yōng yīn hù xiāng qīng. hū guān fēng sāo yùn, huì wǒ sù xī qíng.
詩教殆淪缺,庸音互相傾。忽觀風騷韻,會我夙昔情。
dàng yàng xué hǎi zī, yù wèi shī rén yīng. gé jiāng hán sōng gāo, qì yǔ qiū jiāng qīng.
蕩漾學海資,郁為詩人英。格將寒松高,氣與秋江清。
hé bì yè zhōng zuò, kě wèi qiān zǎi chéng. shòu cí fēn hǔ zhú, wàn lǐ lín jiāng chéng.
何必鄴中作,可為千載程。受辭分虎竹,萬里臨江城。
dào rì sǎo fán zhèng, kuàng jīn xiū dú bīng. yīng lián chán jiā zǐ, lín xià jì wú yíng.
到日掃煩政,況今休黷兵。應憐禪家子,林下寂無營。
jī huī shì shàng huá, xīn dé dào zhōng jīng. tuō lüè wén zì lèi, miǎn wèi wài wù yīng.
跡隳世上華,心得道中精。脫略文字累,免為外物攖。
shū yī liú āi jī, yàn shí bó xiǎn shēng. hèn wèi shí jūn zǐ, kōng chuán shǒu zhōng qióng.
書衣流埃積,硯石駁蘚生。恨未識君子,空傳手中瓊。
ān kě yòu wǒ xìng, shǐ yuàn qiān sù chéng. wèi wú yuè zhuó yīn, jì gōng yún hé shēng.
安可誘我性,始願愆素誠。為無鸑鷟音,繼公雲和笙。
yín zhī xiàng chán sǒu, fǎn kuì yōu sōng shēng.
吟之向禪藪,反愧幽松聲。