xiān shēng liàn fēi jīng, yǔ huà chéng piān fān
先生鍊飛精,羽化成翩翻。
huāng tán yǔ gǔ zhòu, yǐn zhěn qīng líng cún
荒壇與古甃,隱軫清泠存。
sì miàn cù shān gǔ, zhōng xīn hán yuè hún
四面蹙山骨,中心含月魂。
chú fēi zǐ shuǐ mài, jí shì jīn shā yuán
除非紫水脈,即是金沙源。
xiāng shí sǎ guì ruǐ, gān wéi zì yún gēn
香實灑桂蕊,甘惟漬雲根。
xiàng lái tàn yōu rén, zhuó bà qū méng hūn
向來探幽人,酌罷祛蒙昏。
kuàng gōng guī zhāng zhì, jìn chù jiàn zhēng yuán
況公圭璋質,近處諫諍垣。
yòu wén xū jìng zī, zǎo guà bīng xuě hén
又聞虛靜姿,早掛冰雪痕。
jūn duì yáo huá wèi, zhòng xiàn lán xūn yán
君對瑤華味,重獻蘭薰言。
dāng yīng dí fán shǔ, lǎng yǒng huī fēi xuān
當應滌煩暑,朗詠翬飛軒。
wǒ yuàn dé yī jū, pān tiān jiào zhòng hūn
我願得一掬,攀天叫重閽。
fēi fēi sàn wèi yǔ, yòng yǐ yí jiāo yuán
霏霏散為雨,用以移焦原。