gǔ zhǒng hú, yāo qiě lǎo, huà wéi fù rén yán sè hǎo
古冢狐,妖且老,化為婦人顏色好。
tóu biàn yún huán miàn biàn zhuāng, dà wěi yè zuò cháng hóng shang
頭變雲鬟面變妝,大尾曳作長紅裳。
xú xú xíng bàng huāng cūn lù, rì yù mù shí rén jìng chù
徐徐行傍荒村路,日欲暮時人靜處。
huò gē huò wǔ huò bēi tí, cuì méi bù jǔ huā yán dī
或歌或舞或悲啼,翠眉不舉花顏低。
hū rán yī xiào qiān wàn tài, jiàn zhě shí rén bā jiǔ mí
忽然一笑千萬態,見者十人八九迷。
jiǎ sè mí rén yóu ruò shì, zhēn sè mí rén yīng guò cǐ
假色迷人猶若是,真色迷人應過此。
bǐ zhēn cǐ jiǎ jù mí rén, rén xīn è jiǎ guì zhòng zhēn
彼真此假俱迷人,人心惡假貴重真。
hú jiǎ nǚ yāo hài yóu qiǎn, yī zhāo yī xī mí rén yǎn
狐假女妖害猶淺,一朝一夕迷人眼。
nǚ wèi hú mèi hài jí shēn, rì zhǎng yuè zēng nì rén xīn
女為狐媚害即深,日長月增溺人心。
hé kuàng bāo dá zhī sè shàn gǔ huò, néng sàng rén jiā fù rén guó
何況褒妲之色善蠱惑,能喪人家覆人國。
jūn kàn wéi hài qiǎn shēn jiān, qǐ jiāng jiǎ sè tóng zhēn sè
君看為害淺深間,豈將假色同真色。