hú bù xīn shēng jǐn yán zuò, zhōng tíng hàn zhèn gāo yīn bō
胡部新聲錦筵坐,中庭漢振高音播。
tài zōng miào lè chuán zǐ sūn, qǔ lèi qún xiōng zhèn chū pò
太宗廟樂傳子孫,取類群凶陣初破。
jí jí zǎn qiāng shuāng xuě yào, téng téng jī gǔ yún léi mó
戢戢攢槍霜雪耀,騰騰擊鼓雲雷磨。
chū yí yù dí shēn qǐ xíng, zhōng xiàng yóu wén shì xiàn zuǒ
初疑遇敵身啟行,終象由文士憲左。
xī rì gāo zōng cháng lì tīng, qū zhōng rán hòu lín yù zuò
昔日高宗常立聽,曲終然後臨玉座。
rú jīn jié jiāng yī diào tóu, diàn juǎn fēng shōu jǐn cuī cuò
如今節將一掉頭,電捲風收盡摧挫。
sòng jìn zhèng nǚ gē shēng fā, mǎn táng huì kè qí xuān ā
宋晉鄭女歌聲發,滿堂會客齊喧呵。
shān shān pèi yù dòng yāo shēn, yī yī guàn zhū suí hāi tuò
珊珊珮玉動腰身,一一貫珠隨咳唾。
qǐng xiàng yuán qiū jiàn jiāo sì, yì céng zhēng dàn qīn cháo hè
頃向圜丘見郊祀,亦曾正旦親朝賀。
tài cháng yǎ yuè bèi gōng xuán, jiǔ zòu wèi zhōng bǎi liáo duò
太常雅樂備宮懸,九奏未終百寮惰。
zhān zhì nán lìng jì zhá biàn, chí huí dàn kǒng wén hóu wò
惉滯難令季札辨,遲回但恐文侯臥。
gōng shī jǐn qǔ lóng mèi rén, qǐ shì xiān wáng zuò zhī guò
工師盡取聾昧人,豈是先王作之過。
sòng yǎn cháng chuán tiān bǎo jì, fǎ qǔ hú yīn hū xiāng hè
宋沇嘗傳天寶季,法曲胡音忽相和。
míng nián shí yuè yàn kòu lái, jiǔ miào qiān mén lǔ chén wò
明年十月燕寇來,九廟千門虜塵涴。
wǒ wén cǐ yǔ tàn fù qì, gǔ lái xié zhèng jiāng shuí nài
我聞此語嘆復泣,古來邪正將誰奈。
jiān shēng rù ěr nìng rù xīn, zhū rú bǎo fàn yí qí è
奸聲入耳佞入心,侏儒飽飯夷齊餓。