shì gòng dōng fēng bié yǒu yīn, jiàng luó gāo juǎn bù shèng chūn
似共東風別有因,絳羅高卷不勝春。
ruò jiào jiě yǔ yīng qīng guó, rèn shì wú qíng yì dòng rén
若教解語應傾國,任是無情亦動人。
sháo yào yǔ jūn wèi jìn shì, fú róng hé chǔ bì fāng chén
芍藥與君為近侍,芙蓉何處避芳塵。
kě lián hán lìng gōng chéng hòu, gū fù nóng huá guò cǐ shēn
可憐韓令功成後,辜負穠華過此身。